Một phần công báo giá 25 văn, tương đương với tiền công một ngày của thợ thủ công bình thường, thật sự không phải là rẻ. Hai thư sinh thủ công ở học tập ban lại không tiếc tiền, lập tức móc ra 25 văn đưa cho tiểu nhị, xem như mua luôn.
“Hắc Hùng Trại làm công báo tinh xảo thật, ta đã nói rồi, từ làm giấy đến in ấn, cái gì cũng bỏ xa Đại Yến một bậc.” Vân Triển rất phục, giấy in đẹp như thế, bọn họ trước kia đọc sách ở Đại Yến, nhiều lắm cũng chỉ dám dùng giấy bản rẻ tiền không hút mực để luyện chữ. Còn ở Hắc Hùng Trại, giấy cung cấp cho phủ học, huyện học đều tốt hơn loại giấy vẽ hoa của đám thư sinh giàu có, đúng là tài đại khí thô.
“Đúng là như vậy, có điều Hắc Hùng Trại âm thầm đưa công báo ra, nếu không phải ngươi với ta vừa hay đến trà lâu, e là đã bỏ lỡ rồi.”
“Giờ trong khu vực Hắc Hùng Trại quản lý, chỗ nào nghỉ chân cũng có thể thấy trà lâu. Đem công báo đặt tại trà lâu, cũng không cần cố ý tuyên truyền, ngươi xem, ta với ngươi chẳng phải chỉ vì uống trà mà vô tình phát hiện công báo sao?” Vân Triển vừa nói vừa mở công báo, chăm chú xem kỹ.
Công báo của Hắc Hùng Trại đương nhiên khác công báo của Đại Yến, nhưng lúc này Vân Triển và Chương Cung chẳng rảnh mà so sánh, ánh mắt đã lập tức bị dòng tiêu đề đầu trang hút chặt.
"Khiếp sợ! Thế gia hải thương Dung Châu, Quỳnh Châu dám đem người đọc sách và bá tánh Đại Yến bán sang phiên quốc mưu lợi!" tiêu đề rõ ràng dứt khoát.
“Đại đương gia, nội dung công báo của chúng ta liệu có quá thiếu trang trọng không?” Quân Khải Chi và Trương Vịnh được giao trọng trách biên soạn kỳ công báo đầu tiên. Phần quan trọng nhất đương nhiên là phơi bày chuyện bẩn thỉu của các thế gia hào tộc Quỳnh Châu, Dung Châu, tuyên cáo thiên hạ. Nhưng bản nháp đưa đến trước mặt đại đương gia đã bị hắn tự tay sửa tiêu đề thành như vậy, khiến đám văn nhân khó lòng chấp nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT