Lâm Giang suốt đêm sai người trong nhà thu dọn đồ đạc. Đám người làm sinh ý hải mậu như bọn họ, bởi vì thường xuyên ra biển, nên ở ven biển các nước phiên bang đều mua sẵn sản nghiệp. Một là thuận tiện cho buôn bán, hai là để đề phòng lúc bất trắc. Đại Yến ngày càng suy tàn, lỡ đâu có một ngày thực sự sụp đổ, bọn họ cũng còn đường lui, có thể tạm thời lánh nạn ở phiên quốc.
Đợi khi triều đại thay đổi, tân triều ổn định rồi lại đi thuyền trở về. Có điều dù sao cũng là gia nghiệp to lớn, mà Hắc Hùng Trại lại còn ở tận Dung Châu, tình hình chưa đến mức nước đến chân, cho nên mọi sự an bài cũng kéo dài đến nửa tháng sau mới xong.
Chỉ là trong nửa tháng này, chuyện trên biển có thể thay đổi rất nhiều. Dung Châu nằm ở phía nam Quỳnh Châu, thuyền Quỳnh Châu muốn ra khơi tất phải đi qua vùng biển Dung Châu. Trước kia vì có Thành Vương trấn giữ, hải quân Dung Châu không can thiệp gì mấy, thuyền bè Quỳnh Châu qua lại tựa như ra vào nhà mình.
Nhiều cảng Dung Châu còn thường xuyên có thuyền Quỳnh Châu đến neo đậu tiếp tế. Nhưng từ sau khi Hắc Hùng Trại tiếp quản Dung Châu, các cảng dần trở nên vắng vẻ, phần lớn thuyền bè đi qua cũng không dám cập bến, sợ bị người của Hắc Hùng Trại cướp hàng hóa.
Thế nhưng thuyền biển không thể không tiếp tế. Ăn uống còn tạm, vì vẫn có thể đánh cá trên biển, nhưng nước ngọt thì phải bổ sung từ đất liền. Hiện tại thuyền có thể mang theo lượng nước ngọt rất hạn chế, nếu chưa kịp cập bờ mà nước đã cạn, người trên thuyền có thể chết khát.
Vì vậy, các thuyền buôn liền neo lại ở một hòn đảo gần vùng biển Dung Châu — đảo Quỳnh Nhai. Quỳnh Nhai là đảo ngoài khơi, tuy trên bản đồ được tính thuộc Dung Châu, nhưng khí hậu khắc nghiệt, người không phải dân bản địa thì khó sinh sống. Lại vốn là nơi lưu đày, giao thông với Dung Châu cũng không chặt chẽ.
Sau khi Đại Yến khai quốc, từng có vài vị quan bị biếm chức đến trấn thủ đảo Quỳnh Nhai, từ đó tình hình trên đảo mới được cải thiện. Dù đời sống vẫn kém hơn dân chúng Dung Châu, nhưng đối với các đội tàu thì nơi này vẫn có thể tiếp tế. Cảng trên đảo cũng đã được xây dựng, gặp khi có giông bão trên biển không thể cập bờ Dung Châu, các đội tàu thường tránh vào đây, lâu ngày thành thói quen, cảng ngày càng được mở rộng, giúp dân đảo có thêm thu nhập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT