Tần công tử trong phòng, sáng sớm đã náo nhiệt hẳn lên. Tật Lê và Xương Bồ hiểu rõ công tử thành thân, tuy không đến kỳ nghỉ, nhưng vẫn chủ động xin nghỉ trở về. Công tử đại hỉ, bọn họ sao có thể không ở bên cạnh.
“Công tử hôm nay thật đẹp, đến cả ta với Xương Bồ nhìn quen rồi mà vẫn ngẩn ra không thôi. Tối nay đại đương gia vén khăn voan lên, chắc chắn cũng phải sững sờ cho xem.” Tật Lê vốn cũng không phải kém sắc, ở Tần phủ dù là người hầu công tử nhưng ăn ngon mặc đẹp mà lớn lên, lại từng ra vào kinh thành, thấy đủ loại mỹ nhân, thế mà trong lòng hắn vẫn luôn cho rằng công tử nhà mình là người đẹp nhất trần gian. Ai mà cưới được công tử, chắc kiếp trước tích đức mấy đời.
“Kia ta ngày xưa là xấu chắc?” Tần Tuy Chi nghe Tật Lê nói linh tinh, cố tình chọc ghẹo lại.
“Công tử.” Tật Lê than thở một tiếng, thấy công tử vui vẻ, cũng bật cười theo.
Xương Bồ đang chải tóc cho công tử. Ca nhi thành thân có thể mang mũ cũng có thể không, công tử vốn không thích đội gì trên đầu, chỉ dùng một cây trâm làm trang sức thì lại quá đơn sơ, chỉ đành dùng kiểu tóc để làm điểm nhấn.
Tật Lê tay không khéo, ngày trọng đại thế này lại không dám động tay, chỉ đành đứng trước mặt công tử pha trò cho người vui.
“Được rồi, đừng lắm lời, đi xuống bếp xem cơm sáng đã xong chưa.” Xương Bồ vừa chải tóc vừa dặn dò. Cô nương, ca nhi ngày thành thân, trừ bữa sáng, sau đó là phải nhịn đói cả ngày. Tuy biết đại đương gia cẩn thận, trên đường nhất định sẽ mang đồ ăn cho công tử, nhưng buổi sáng ít ra phải lót dạ, không thể qua loa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT