Cùng ven đường đi đến các phủ thành khác không giống, Lộc Minh phủ được quản lý gần một năm, đã sớm không còn bóng dáng thời Tiền Bảo Lai tại nhiệm. Thậm chí những dân chúng từng chạy khỏi Lộc Minh phủ trở về, cũng chưa chắc còn nhận ra đây là nơi mình từng sống.
Đại bộ phận công trình tu sửa trong phủ đã hoàn tất, nay người ngoài vừa vào thành liền có thể thấy được một cảnh tượng phồn thịnh thịnh vượng, khiến những người đi cùng đoàn chiêu an, vốn đã chứng kiến không ít phủ thành khác do Hắc Hùng Trại quản lý, lại càng cau mày lo lắng.
Lộc Minh phủ càng thịnh vượng, càng chứng tỏ Hắc Hùng Trại làm ăn ở Kỳ Châu rất thuận lợi. Đến lúc đó, triều đình muốn lấy danh nghĩa đại xá thiên hạ để yêu cầu dân chúng trợ giúp Đại Yến, chỉ sợ là chuyện không tưởng.
Càng đến gần nha môn, các quan văn trong đoàn chiêu an lại càng nóng ruột bất an. Hắc Hùng Trại rõ ràng như vậy là không định tiếp nhận chiêu an, thế thì bọn họ từ kinh thành đến Kỳ Châu, vì sao Hắc Hùng Trại còn để yên không cản trở, thậm chí còn cố ý để bọn họ đến tận đây? Chẳng lẽ là định bắt cả đoàn đem ra uy hiếp triều đình?
Một số quan viên bắt đầu thấp thỏm bất an. Bọn họ quan chức không cao, cho dù triều đình ngầm sóng cuộn, cũng chưa bao giờ ảnh hưởng tới bọn họ. Chỉ cần lặng lẽ làm quan, không dính vào đảng tranh, một đời bình yên là có thể qua được. Nào ngờ lại có ngày rơi vào hoàn cảnh này.
Thi Trường Trung đi phía trước, khóe mắt thấy những quan văn này mặt mày u sầu, trong lòng hừ lạnh một tiếng: chính bởi trong triều toàn là hạng người nhu nhược như vậy, Đại Yến mới có ngày hôm nay!
...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play