“Thành giao.”
Một tiếng “thành giao” hạ xuống, kế hoạch cắm chân vào Thục Trung của Hắc Hùng Trại xem như đã hoàn thành một nửa. Mà sinh ý đã bàn xong, Lưu thiếu gia tất nhiên phải quay về Thục Trung. So với lúc trốn tránh lén lút vào Giang Viễn phủ, lần này về Thục Trung lại chẳng có gì khó khăn, thương nhân Thục trong Giang Viễn phủ đều sẵn lòng hộ tống con trai của Thục Vương một đoạn đường.
Chỉ là khi nghe đại đương gia gọi đối phương là “Lưu thiếu gia”, sắc mặt Trịnh Thiết liền trở nên khó coi. Chờ đám người kia đi rồi, hắn không nhịn được mà gấp gáp hỏi Chu Tứ.
“Không sai, hắn là nam tử.” Chu Tứ thẳng thắn đến mức chẳng buồn uyển chuyển, “Sao? Nhìn cái vẻ mặt thất vọng kia, chẳng lẽ ngươi thật sự coi trọng người ta? Nếu thật vậy thì cứ việc theo đuổi, ta không ngăn cản.”
“...Đại đương gia ngươi nói cái quái gì vậy?” Trịnh Thiết giận dỗi nhìn hắn, “Ta là hạng người mê mẩn sắc đẹp à? Ta coi trọng hắn chỗ nào? Gần đây hắn hành ta đến khổ sống dở chết, ta chẳng qua chỉ thấy uất ức vì cứ nhịn mãi. Nếu sớm biết hắn là nam tử, ta đã vung nắm đấm cho hắn một trận từ lâu rồi!”
Chỉ vì tưởng đối phương là ca nhi nên Trịnh Thiết luôn cố nhẫn nhịn, đổi lại mà là Tần Tương dám đắc tội hắn như thế, hắn đã liều mạng dạy cho một trận rồi, dù sau đó có bị đại đương gia trách phạt cũng cam.
“Chứ nhìn cái gương mặt đẹp như hoa kia, ngươi thật sự đánh được à?” Chu Tứ lạnh nhạt hỏi ngược, quả nhiên, Trịnh Thiết trầm mặc một lát, rồi đau khổ lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT