Ra ngoài phủ nha, thương hộ họ Lý là người bản địa, nhà ở Giang Viễn phủ đã làm ăn buôn bán được bốn, năm chục năm, chuyên vải vóc, tuy không lớn mạnh nhưng cũng có thể tính là nhà tiểu phú.
Gần đây Hắc Hùng Trại nổi lên, giá vải vóc liên tục sụp đổ, vải bông mới ra thị trường, từ giàu sang đến nghèo hèn ai cũng tranh nhau mua, Hắc Hùng Trại một hơi kiếm đầy bồn đầy chậu, đám thương nhân vải như bọn họ thì lỗ đến sạt nghiệp.
Cứ tiếp tục như thế, e rằng họ chẳng còn chốn dung thân.
“Công tử, Chu đại đương gia đồng ý gặp ngài.” Lý thương hộ bước tới trước xe ngựa ngoài phủ nha, nói nhỏ, ít nhất để đám hán tử Hắc Hùng Trại canh giữ gần đó không nghe thấy. Nếu không thì chỉ với ngữ khí khúm núm kia, làm sao giấu được chuyện người ngồi trong xe không phải ca nhi của ông ta?
Nghe thấy lời Lý thương hộ, rèm xe ngựa khẽ lay, một bàn tay trắng như bạch ngọc vén lên, từ bên trong khom lưng bước ra một người mặc cẩm y, là ca nhi. Giữa mi tâm hắn có hoa ấn đỏ rực, mặt lại che một lớp lụa trắng, không nhìn rõ dung mạo, nhưng chỉ cần liếc qua cặp mắt hồ ly kia, liền biết đây là khuynh quốc khuynh thành.
Lý thương hộ không dám nhìn lâu, chỉ cúi đầu dẫn ca nhi kia vào phủ nha. Đám hán tử Hắc Hùng Trại canh giữ bên ngoài không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
“Mới nãy cái ca nhi kia sao cứ như yêu tinh vậy, chỉ nhìn mắt thôi mà như bị câu mất hồn.” Một hán tử vỗ ngực, tim đập thình thịch, cứ như vừa lết về từ quỷ môn quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT