Edit Ngọc Trúc
“Cái bọn sòng bạc trời đánh này, hôm nay là mùng Một Tết mà ta còn phải vội vàng đi xử lý chúng nó.” Quả nhiên, Hình Đường Minh sau một đêm say rượu, sáng sớm nghe tin dữ liền nổi giận đùng đùng, cả người như hừng hực sát khí, chỉ hận không thể đập tan sòng bạc kia ngay tức khắc.
“Phu quân uống trước chút trà nóng cho bớt đau đầu đã.” Phu lang của Hình Đường Minh nén cười, rõ ràng nhìn ra phu quân vừa thẹn vừa giận, lại thấy mới lạ thú vị.
“Phu lang, ngươi đừng có học mấy thói xấu của Tần Tương bọn họ.” Hình Đường Minh thấy phu lang cười, trong lòng lại mắng thầm Tần Tương không đứng đắn, ngay cả người hắn thương nhất cũng bị dạy hư.
“Ta ngày thường đều cùng các nương tử lang quân trong sơn trại qua lại, chứ có gần gũi gì Tần huynh đệ đâu mà học hư, ta thấy là đại đương gia nhìn ra hôm qua các ngươi uống rượu quá chén, nên giờ cố ý bày cách dằn mặt các ngươi.” Hình phu lang vốn không thích rượu, trước kia ở Lộc Minh phủ đã chứng kiến không ít mãng hán uống say về nhà đánh chửi vợ con, thật sự chướng mắt. Nhưng văn nhân phong nhã, đi yến hội không uống vài chén lại khó kết giao, mãi đến khi vào Hắc Hùng Trại phu quân hắn mới thực sự dứt hẳn thói uống rượu.
“Thế thì cũng nên trị luôn cái tên Tần Tương kia mới phải, rượu hôm qua là hắn mang tới đấy.” Hình Đường Minh nhấp ngụm trà, cuối cùng cũng đỡ cơn nhức đầu do say rượu. Mười năm xuân thanh quả thật nặng đô, mà Hắc Hùng Trại rõ ràng không trọng rượu, không hiểu sao lại có tay nghề ủ rượu giỏi đến vậy, nếu mở quán rượu quan doanh không biết mỗi ngày kiếm bao nhiêu bạc nữa.
“Phu quân chẳng phải từng nói người tài giỏi thì nhiều việc sao, giờ đại đương gia coi trọng, đó chẳng phải đúng như phu quân từng nói rồi sao?” Hình phu lang đón lấy chén trà, lại đưa khăn mặt cho hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT