Rồi nhìn thấy ba anh em Kính Liễn, nàng ta nói: “Thỉnh an mấy vị thiếu gia.”
Sau đó Xuân Thảo về nhà nói chuyện với Trương ma ma. Trương ma ma nói tới mấy chuyện trong ruộng thì tức giận: “Mấy hôm trước đã thu hoạch rồi, bị chi trưởng chiếm không ít của hời. Nhưng vị thiếu gia kia của chi trưởng cũng vô dụng, mấy nha đầu đều bị hắn chiếm thân rồi. Đại phu nhân sầu não không thôi, thế mà nàng ta còn mặt dày mà nói với muội muội nàng ta là sau này bảo phu quân của tiểu thư giúp nó tìm một chức quan. Cô nói có buồn cười không?”
Xuân Thảo cạn lời: “Còn không phải là nể mặt tam gia nhà chúng ta à. Ngày thường những người này không coi ai ra gì, nhưng hết người này tới người khác lại thích dùng thanh danh của tam gia nhà chúng ta.”
“Còn không phải thế à.” Trương ma ma ở nhà trông phòng cho chi thứ ba, lại là lão nô bộc nên càng tận tâm hơn.
Xuân Thảo lại nói rất nhiều chuyện của Trực Lệ. Trương ma ma ngồi trên chiếc ghế tựa nhỏ nghe, mới dần dần hạ hỏa.
Đối với Dư Dung thì chuyện vui vẻ nhất vẫn là Kính Thiên về nhà. Lần này sau khi về nhà, cậu vẫn phải tiếp tục đọc sách, nhưng người thân và bạn bè đều tụ tập chúc mừng cậu. Phùng nhị gia đặc biệt tặng loại hoa mình yêu thích nhất, Ngô Liên Nhu đặc biệt dặn Phùng Lộc Thành tiếp xúc với Kính Thiên Nhiều một chút. Thấy Kính Thiên, Ngô Liên Nhu càng thêm tiếc nuối, nếu có thể kết thân thì tốt biết bao.
Vì Dư Dung từ trước tới giờ chưa từng nhắc tới chuyện này nên Ngô Liên Nhu cũng không nói nhiều. Sau khi Vệ Xung đưa Vân Khê quận chúa tới thì Ngô Liên Nhu càng không có suy nghĩ khác nữa. Dư Dung và Ngô Tương có khả năng còn không biết nhưng những gia đình có con gái như bọn họ, có ai mà không vừa nhìn đã rõ ràng chứ. Mục đích của Vân Khê quận chúa với nàng đều giống nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT