Cơm đoàn viên năm nay, mấy nhà cùng nhau ăn. Ngô Vinh cũng đặc biệt dẫn theo Dư Quyên tới tham dự, họ cũng từng tới tham dự hôn lễ của Tiêu thị. Tiêu thị là một người cực kì chân thật, có sao nói vậy, có một nói một có hai nói hai. Cũng không biết làm sao mà nàng ấy không ưa nổi Dư Quyên, cảm thấy nàng ta quản lý nội trạch là một mảng hỗn loạn.
Giống như hai người Uyên Ương với Tập Nhân vậy, theo cách nghĩ của Tiêu thị thì nếu Tập Nhân đã là di nương thì thể diện nên có vẫn phải có, nếu không thì đừng đưa nàng ta tới đây làm gì. Đưa người tới đây lại làm những chuyện khiến mọi người không thoải mái, còn hay làm Tập Nhân mất mặt trước mặt người ngoài. Dư Quyên cứ như người không có việc gì. Nàng ta cầm vắt mì lên làm thành hình hoa tươi mới. Dư Dung thấy cái trâm Dư Quyên cài lúc tết chính là cái mà nàng ta đã cài trong hôn lễ của Tiêu thị thì cũng đoán được chắc Dư Quyên không có tiền bạc gì trong tay.
“Tỷ, ta cán vỏ bánh nhé.” Tiêu thị làm đồ ăn từ bột mì rất ngon, cũng không cần giúp đỡ tiếp sức gì, làm việc đâu ra đấy.
Dư Dung làm sủi cảo. Tiêu thị cán vỏ bánh, Thu Đồng cầm những cái sủi cảo đã được làm xong đi xuống. Đại Ngọc giúp đỡ bao sủi cảo. Dư Quyên hỏi Dư Dung: “Dung tỷ, Nữu Nữu nhà đại tẩu thành hôn, mọi người định tặng gì để thêm đồ cưới thế?”
Theo sự thăng quan tiến chức của Ngô Tương thì Nữu Nữu cũng được Viên thị làm mối kết thân với thứ tử nhà huyện lệnh ở địa phương. Vợ chồng Dư Dung cũng rất bất đắc dĩ. Chưa nói tới chuyện Nữu Nữu không biết xử lý chuyện nhà cửa công việc, chữ cũng chẳng biết được mấy, tính tình thì khó chịu, hay làm mình làm mẩy giận dỗi linh tinh. Điều quan trọng nhất là quan hệ của Ngô Tương với đôi ca ca tẩu tử này rất xa cách. Mỗi lần Ngô Tương ra ngoài thì chắc chắn Ngô Khôn sẽ tới tiễn, tới cả thuyền bè cũng chuẩn bị hết sức chu đáo thoải mái. Vợ chồng Ngô Thông thì cứ như không phải việc của họ ấy, tới cả hỏi thăm cũng chẳng hỏi lấy một câu. Vốn dĩ Ngô Tương cũng không phải người đại lượng cho lắm, đã lạnh lòng với ca ca như thế rồi, đương nhiên cũng không muốn cô cháu gái này thơm lây ánh sáng của hắn rồi.
“Ở xa như thế cũng chẳng gửi được gì cả, đợi sau này chúng ta về nhà rồi đưa tiền lễ sau vậy.” Dư Dung lạnh nhạt nói. Gióng trống khua chiêng tặng đồ cưới còn tưởng là họ có ý giúp đỡ hỗ trợ. Chức quan của Ngô Tương càng cao thì càng phải khiêm tốn. Giống như Kính Thiên với Kính Du còn là con trai ruột thịt của Ngô Tương nhưng tác phong làm việc vẫn vô cùng khiêm tốn. Nào có giống như Lâm thị của chi trưởng sợ người khác không biết mình có quan hệ với Ngô Tương.
Dư Quyên nghĩ quả nhiên là như thế. Hôm qua Ngô Vinh còn nói Ngô Tương và Dư Dung đều không phải loại người thấy người sang bắt quàng làm họ, bây giờ vừa nhìn thì quả thật là đúng như thế. Nếu không phải Ngô Tương thấy Ngô Vinh đi theo hắn nhiều năm nay làm bao nhiêu việc thì e là Ngô Tương cũng không đề cử Ngô Vinh đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT