Dư Dung vừa nhìn thấy Trần Anh Nhi đã vui vẻ nói: “Cuối cùng cũng gặp được cô rồi, phòng bếp nhà ta có làm món điểm tâm nổi tiếng của Giang Nam cũng không biết cô có thích ăn không? Hay là nếm thử một chút nhé.”
Nhìn ra được cô bé này nhìn giống như tùy tiện cẩu thả nhưng gia giáo rất tốt. Cô bé nhìn Trần phu nhân thấy nàng ta gật đầu thì mới ngồi xuống bên cạnh Dư Dung ăn điểm tâm.
Dung mạo Trần phu nhân xinh đẹp, dáng người yểu điệu, quả thật không tầm thường, mà Trần phu nhân thấy Dư Dung chẳng qua mới chỉ hơn hai mươi tuổi, rất trẻ trung dịu dàng. Hai người đều có ấn tượng tốt về đối phương.
“Thái gia phu nhân, năm nay trong phủ có chuẩn bị quyên tặng áo bông và giày bông không?”
Đột nhiên nghe thấy một phụ nhân nói thế, Dư Dung nhìn qua thì thấy là thê tử của người quản kho dự trữ, bèn cười nói: “Ta mới tới, còn chưa biết gì cả, ngươi mau nói cho ta biết nên chuẩn bị như thế nào đi.”
Trượng phu của Phan thị nghe nói là một tên hay gây sự có tiếng ở đây, huyện lệnh tiền nhiệm không chịu nổi hắn nên đã cách chức hắn rồi. Ngô Tương vừa tới lại nâng trượng phu của Phan thị lên. Thế nên lúc này nàng ta mới cố ý lấy lòng nàng.
Trần phu nhân bèn nói: “Bên huyện Uy Vũ này vào mùa đông cực kì lạnh giá, số người bị chết vì lạnh ở trong thành rất nhiều, thế nên bên đây sẽ kêu người quyên tặng quần bông áo bông hoặc phát cháo cho người nghèo. Kể cả trong quân hộ của chúng ta, hàng năm cũng có một số người chết đói, thế nên mới có việc quyên tặng này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play