Lần đầu tiên nhìn thấy chuyện đẫm máu xảy ra ngay trước mặt mình, Dư Dung hơi choáng váng. Nàng không ngờ chiến tranh lại ở gần mình như thế. Mà Ngô Tương làm huyện lệnh, có phải vừa mới bắt đầu đã trở thành bia đỡ đạn không? Dư Dung chìm vào suy tư.
Dư Quyên lại có vẻ rất không nhẫn tâm, nàng ta muốn cống hiến một chút gì đó trong thế đạo này, nhưng đây là thời đại vũ khí lạnh. Nàng ta căn bản không thể vẽ ra dược, chưa nói tới ở kiếp trước nàng ta cũng chưa từng nhìn thấy vũ khí chân thật nào.
Dư Dung đã ý thức được việc làm huyện lệnh huyện Vũ Uy chắc chắn là một chuyện nguy hiểm cực kỳ, thế nên Ngô Tương mới căng thẳng như thế. Vừa mới tới Vũ Uy, hắn đã bắt đầu tìm hiểu điều tra rồi.
Xuân Thảo thấy từ khi trở về sắc mặt Dư Dung không tốt, lo lắng nói: “Tam phu nhân, ngài thế nào rồi?”
Dư Dung lắc đầu: “Xuân Thảo, ngươi gọi Thu Đồng tới đây, ta định tuyển thêm người làm. Lần này sẽ ký khế ước, các ngươi cũng quan sát nhiều thêm một chút, hỏi những chuyện ở đây rồi nói với ta.”
Sau khi Xuân Thảo ra ngoài, Dư Dung lại gọi Phương Thảo tới: “Ta có việc lớn giao cho em.”
Phương Thảo vừa nghe thấy thì vui mừng. Mặc dù nàng ta cũng là người hầu bên cạnh Dư Dung nhưng còn lâu mới có địa vị cao như Xuân Thảo, thế nên vẫn luôn muốn tìm cơ hội làm việc. Thấy Dư Dung nói thế, nàng ta vội vàng nói: “Tam phu nhân có việc, cứ mặc sức căn dặn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT