Chắc chắn phải làm chút chuyện thực tế nào có thể làm, không lấy bổng lộc mà không có hành động gì được chứ.
Vị Vương phu nhân trông đôn hậu đáng yêu, Dư Dung cũng không giữ kẽ lắm nữa. “Vâng, thế ta gọi ngài là Vương phu nhân.”
Lúc này Vương phu nhân mới tự nhiên hơn một chút. Sau khi Khương phu nhân khai tiệc, đám người mấy phu nhân hạ quan bọn Dư Dung ăn uống. Vương phu nhân là nhân vật giống với bà ngoại Lưu, nói chuyện rất thật thà, làm cho người ta cười. Tới cả người ăn nói thận trọng không tùy tiện nói cười như Khương phu nhân cũng cười rất nhiều.
“Nói thật, muội tử à chưa bao giờ ta được ăn bí ngòi ngon như thế này...” Vương phu nhân vùi đầu vào ăn như Trư Bát Giới.
Khương phu nhân chỉ cười theo nàng ta mà cũng đau cả bụng.
Dư Dung cũng ở bên cạnh cười theo. Những phu nhân huyện lệnh hoặc phu nhân trưởng quan khác cũng cười vui vẻ. Phu nhân huyện lệnh như Dư Dung ở đâu cũng khó mà Ngô Tương chỉ có xuất thân hàn môn, nên chẳng có mấy người muốn để ý tới Dư Dung. Phần lớn đều sáp vào nịnh nọt Khương phu nhân. Con dâu của Khương phu nhân vẫn luôn sắp xếp người rót trà rót rượu cho mọi người, cực kì náo nhiệt.
Từ lâu tới nay nam chủ ngoại nữ chủ nội, đám người phụ nữ nói chuyện chủ yếu chỉ về con cái, quần áo, trang sức. Khương phu nhân nói với Dư Dung: “Mấy năm rồi ta chưa từng thấy đứa con nít nào như thế này, làm sao mà tuấn tú thế này không biết?” Khương phu nhân ôm Kính Thiên vào lòng, bộ dạng rất thân thiết nhiệt tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT