Thu Đồng vừa nghe Dư Dung nói thì đã lấy y phục được chuẩn bị sẵn từ trước đặt vào tay Dư Dung. Dư Dung giúp Kính Thiên mặc y phục xong. Kính Thiên nắm tay nàng. Dư Dung đặt tay bé vào tay mình, dặn dò bé: “Đừng chạy lung tung, lỡ như bị kẻ bắt cóc bắt đi, nương không tìm được con thì thế nào?”
“Nương, con biết rồi, kẻ bắt cóc còn bắt con làm việc rửa bát cả ngày, không cho con ăn cơm đúng không ạ?” Kính Thiên lộ biểu cảm sợ hãi.
Dư Dung không khỏi cười nói: “Đúng rồi, còn không cho con gặp cha với nương nữa đâu.”
Thế này thì Kính Thiên càng không dám rời khỏi tay Dư Dung, Thu Đồng cũng cười trộm ở bên cạnh.
Mọi người ngồi xe ngựa một ngày mới tính là tới châu phủ, tri châu họ Khương nhờ ân trạch của tổ tiên mà được làm quan, nghe nói có xuất thân danh môn vọng tộc. Quà tặng lần này Dư Dung tặng chính là một bức thêu chữ phúc do chính tay nàng làm, chữ do Ngô Tương viết, kèm thêm một hòn non bộ Tùng Hạc Duyên Niên làm bằng ngọc.
Thứ này thoạt nhìn rất tốt, nhưng cũng không đắt, Ngô Tương chọn nửa ngày mới chọn được vật này.
Quy củ của nhà họ Khương rất lớn, Dư Dung vừa được người làm dẫn vào nhị môn thì đã có kiệu tới đón. Ma ma đi cùng còn có thể nói một số chuyện của Ngô Tương, điều này thật không dễ dàng. Mấy người Thu Đồng đi theo nàng lâu như thế rồi, lấy ra so sánh thì còn thua kém nhiều lắm. Thế nên con người vẫn phải đi thăm thú, nhìn nhận thế giới rộng lớn mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play