Ngày hôm sau lúc sắp đi, Dư Dung ôm Kính Thiên lên xe. Trương ma ma ở cạnh trông Kính Thiên. Chỉ chốc lát sau Ngô Tương cũng vào, Ngô Tương vào rồi thì Dư Quyên sẽ không thể đi vào nữa. Ngô Tương đặc biệt vào đây để dạy Kính Thiên đọc sách. Bản thân hắn được học vỡ lòng khá muộn, thiệt thòi ở phương diện này, cho nên hắn không muốn con trai cũng giống mình.
Dư Dung ngồi ngay bên cạnh nhắm mắt nghỉ ngơi. Thường vào lúc bọn họ mệt mỏi, nàng sẽ lấy bánh Phù Dung và nước ấm cho hai người họ uống.
Ngô Lưu thị còn chưa hưởng thụ được đến chỗ tốt khi là phu nhân nhà quan thì đã phát hiện ra điểm bất thường, vì con trai không thân thiết với bà ta chút nào. Nhưng bà ta dám tố cáo con trai ngỗ ngược hay sao? Bà ta chắc chắn không dám. Mọi người phía nhà mẹ đẻ Ngô Lưu thị đều là quan viên bị giáng chức, khó khăn lắm mới thành tiểu lại. Sau này khi bà ta lại bị từ hôn, vẫn nhờ có Ngô lão gia thu nhận bà ta. Nhưng bà ta làm dâu, cũng không thể ảnh hưởng đến tiền đồ của con cháu trong nhà. Nếu bà ta nói xấu Ngô Tương một câu, e là Ngô lão thái thái sẽ trừng phạt bà ta trong gia tộc.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn do lỗi của Dư Dung. Trước đây bà ta vốn cho rằng Dư Dung vừa béo vừa xấu, còn là con gái của hộ thương gia, không biết sao lại chung sống tốt được với Ngô Tương thế này.
“Lưu ma ma, bà đi gọi tam phu nhân đến đây nói chuyện với ta.”
Dư Dung thì không thành vấn đề. Dù sao Ngô Lưu thị còn có chút dáng vẻ tiểu thư nên sẽ không thật sự sỉ nhục người khác, chẳng qua không muốn để Dư Dung và Ngô Tương được gần gũi như vậy.
“Nương, con đường này xóc nảy, nương nên bám vào nóc mái của xe thì hơn.” Dư Dung ở bên cạnh nhắc nhở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play