Nếu truyền ra ngoài thì nàng có đúng cũng thành sai.
Những lúc như thế này, Lâm thị lại càng không dám nói chuyện. Nàng ta cẩn thận suy nghĩ nhiều nhưng lại không dám nói nhiều. Chung thị cho Ngô lão thái thái uống thuốc xong thì phải ra ngoài một chuyến. Vì nhà mẹ đẻ của bà ta, nhà họ Chung cũng bị cướp nghiêm trọng, mặc dù không đến mức không sống nổi nhưng cũng bị cướp rất nhiều thứ. Vốn dĩ chi thứ hai là nhà có tiền nhất, Chung thị chuẩn bị rất nhiều đồ đạc để mang về nhà mẹ đẻ.
Viên thị cũng hung hăng trừng Tô thị. Vốn dĩ bà ta đã bắt đầu làm phai nhạt chuyện lão ngũ không ra ngoài chống thổ phỉ rồi, cái đồ ngu ngốc này lại nhắc tới nữa. Chi thứ ba bọn họ chỉ có mỗi một con trai là Ngô Đạt, làm sao có thể để Ngô Đạt gặp nguy hiểm được chứ. Hơn nữa tuổi tác của Ngô Đạt cũng nhỏ hơn Ngô Khôn và Ngô Tương, các anh trai không lên, lẽ nào lại bảo em trai lên à?
Trong lòng thì nghĩ như thế nhưng lời như thế này làm sao có thể nói trước mặt mọi người được chứ, đổi lại là bà ta thì bà ta cũng không làm.
Dư Dung về phòng thì bắt đầu thu dọn hành lý, đúng lúc hôm nay Ngô Tương ở nhà. Vốn dĩ hàng năm vào lúc này đang đi thăm hỏi họ hàng, nhưng năm nay xảy ra chuyện khiến ai nấy đều khiếp sợ, giữa họ hàng với nhau cũng không đi lại gì cả.
“Làm sao thế? Miệng dẩu lên rồi, nàng không vui à?” Ngô Tương bỏ sách xuống, hỏi nàng.
Dư Dung tức giận nói: “Cũng là ta không đúng, nhất thời nhanh miệng, nhưng thật sự ta không nghe nổi nữa. Vốn dĩ mọi người đang ở chỗ lão thái thái, đột nhiên nàng ta nói với ta sợ trong lòng lão thái thái không yên tâm bảo chúng ta ở lại chăm sóc lão thái thái, để bọn họ đi trước. Ta nhất thời tức quá nên nói lại vài câu. Ngũ đệ không phải là càng nên ở lại à...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play