Văn Thanh Sinh không biết mình đã trở về ký túc xá bằng cách nào.
Khi cậu tỉnh dậy thấy giảng viên vest đóng giày da ngồi trên ghế sofa nhìn máy tính, Văn Thanh Sinh có chút trố mắt. Đợi cậu từ từ nhớ lại chuyện tối qua, biểu cảm cậu có chút khó tả.
Chung Lãm Vân nghiêng đầu nhìn về phía Văn Thanh Sinh, nói: “Tối qua…”
Anh còn chưa nói xong, Văn Thanh Sinh đã vội vàng mở miệng: “Thầy ơi, thầy nói không phải lời nói dối chứ.”
Văn Thanh Sinh trước nay vẫn vậy, cho dù tối qua không hoàn toàn là ý muốn của cậu, nhưng cậu chung quy vẫn đã làm, thì cậu không thể không cần.
Chung Lãm Vân khẽ gật đầu, nhíu mày, đáy mắt lướt qua vẻ không vui: “Tối qua là tôi không đúng, làm thầy không nên như vậy. Chuyện cậu nói tôi sẽ suy xét.”
Còn lại đó là sự im lặng. Văn Thanh Sinh không phải người có thể giao tiếp với người lớn. Khi Chung Lãm Vân gọi một chiếc xe đưa Văn Thanh Sinh về ký túc xá, cậu thở phào nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT