Sở Lâm Lang nhìn Đào Nhã Xu khóc đến đỏ hoe đôi mắt, không nén được nụ cười khổ: “Đã đến lúc này, ngươi còn hỏi về hắn ta làm gì?”
Nhưng vừa thốt ra lời này, Sở Lâm Lang bỗng nhiên hiểu ra. Có lẽ trong câu “các ngươi” mà Đào Nhã Xu vừa nhắc, rằng có thể gặp lại bất cứ lúc nào, cũng bao gồm cả Liêu Tĩnh Hiên.
Người ấy, tuy bề ngoài lôi thôi lếch thếch nhưng phóng khoáng hào sảng, thực chất lại là một nam nhân vô tâm nhất.
Sở Lâm Lang từng nghe Tư Đồ Thịnh kể rằng, bộ râu rậm rạp của Liêu Tĩnh Hiên là lời thề hắn ta lập với phụ thân của mình. Hắn ta sẽ chỉ cạo đi khi cờ của Dương gia quân cắm được vào vương trướng của Kinh Quốc.
Chính vì mang trong lòng tâm nguyện ấy, hắn ta nhiều năm lưu lạc ở vùng đất phương Bắc, chẳng màng đến việc lập gia đình.
Đào Nhã Xu thích ai không thích, lại đi yêu một người lớn hơn nàng nhiều tuổi, một nam nhân mang trong lòng chí lớn vì giang sơn xã tắc.
Chỉ e rằng nếu Liêu Tĩnh Hiên biết được tình cảm sâu đậm của Đào Nhã Xu dành cho hắn ta, hắn ta sẽ hoảng sợ đến mức tức tốc thu dọn hành lý, lại một lần nữa chạy trốn về phương Bắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play