Chu Tùy An nhìn theo bóng dáng Sở Lâm Lang, không kìm được mà đỏ mặt vì lúng túng. Hắn hiểu rõ ý châm biếm trong lời nói của nàng – dù nữ nhi bị đình học, những yến tiệc xã giao cần thiết của hắn chưa bao giờ ngừng nghỉ.
Ban đầu, hắn cho rằng mọi chuyện đều ổn thỏa. Suy cho cùng, những mối quan hệ ăn uống đó liên quan đến việc thăng tiến của hắn, và ngay cả mẫu thân cũng chưa từng trách cứ hắn điều gì. Nhưng khi bị Sở Lâm Lang nhẹ nhàng vạch trần như thế, hắn mới bừng tỉnh, nhận ra trong mắt nàng, hắn chẳng khác gì Sở Hoài Thắng – người mà hắn luôn khinh bỉ.
Đối với nhạc phụ trước đây, Chu Tùy An khinh thường bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Vì thế, lời châm biếm của nương tử cũ khiến lòng hắn tràn đầy cảm giác khó chịu không nói nên lời.
Hắn định mở miệng biện giải vài câu, liền vội vàng đuổi theo. Nhưng vừa ra ngoài, hắn đã thấy Sở Lâm Lang trong bộ váy ôm sát thân hình, được Tư Đồ Thịnh đỡ tay, tư thái yểu điệu bước lên xe ngựa.
Hôm nay, y phục của Sở thị tuy tôn lên dáng người, nhưng lại bất tiện cho việc di chuyển. Rõ ràng có nha hoàn bên cạnh, vậy mà Tư Đồ Thịnh vẫn chủ động đưa tay đỡ nàng – một hạ nhân trong phủ – với biểu tình mang vài phần dịu dàng khó tả. Sở Lâm Lang cũng rất tự nhiên để hắn đỡ, thậm chí còn khẽ cúi chiếc cổ trắng ngần, ghé miệng sát tai hắn, thì thầm điều gì đó.
Bàn tay lớn mạnh mẽ nắm lấy bàn tay mềm mại không xương của nàng, hai người đứng cạnh xe ngựa, tựa như toát lên một sự ái muội vô tận. Nam nhân cao lớn lỗi lạc, bên cạnh là nữ nhân tư dung yểu điệu, trông chẳng khác nào đôi tình nhân trong bức họa xuân tình.
Chu Tùy An đứng sau lưng họ, ngơ ngác nhìn, trong đầu lần đầu tiên nảy sinh một ý nghĩ hoang đường: Lẽ nào Tư Đồ Thịnh đã để ý đến Sở Lâm Lang?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT