Nghe tin Nghi Tú quận chúa gây khó dễ, Sở Lâm Lang khẽ cúi đầu, đôi mày thanh tú khẽ nhướn lên. Nàng sớm đã nghĩ đến chuyện này, tự thấy bản thân không hợp với nơi đây.
Nếu đã vậy, chẳng cần làm khó chủ nhân thư viện. Nàng thức thời xin cáo lui là được.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói già nua vang lên: “Khi xưa, nhi tử của lão phu lập nên thư viện này, với ước nguyện ban đầu là mở rộng cửa để đón con nhà nghèo khắp nơi trong thiên hạ, để tất cả đều có nơi tu học. Thư viện Dịch Lâm và thư viện nữ học Dung Lâm lấy tên ghép lại, mang ý nghĩa ‘xếp gỗ dễ thành tài’. Chẳng hề có ý chỉ thu nhận con cái nhà phú quý, nạm vàng đeo bạc. Trước học vấn, không phân biệt sang hèn, nếu vị tiểu thư nào cảm thấy ngồi trong thư viện này làm bẩn thanh danh, thì cứ việc rời đi ngay!”
Mọi người đưa mắt nhìn, hóa ra là Tế tửu Tề công Quốc Tử Giám, được nhi tử Tề Cảnh Đường tháp tùng, bước vào nơi này.
Bên cạnh Tề công còn có một nam nhân cao lớn, dung mạo tuấn tú, khí độ phi phàm, lập tức thu hút ánh mắt của các quý nữ. Họ len lén đánh giá, có người không nỡ rời mắt.
Một số quý nữ từng gặp Tư Đồ Thịnh – vị ác quan nổi tiếng. Hắn vốn mang tiếng xấu, trước đây bị gọi là “ác quan lạm dụng hình phạt”, gần đây lại thêm danh xưng “nịnh thần” vì động chạm đến đất đai của các đại nhân.
Vì phụ mẫu thường xem thường hắn, nên dù có người từng gặp qua, họ cũng chẳng để tâm. Những người chưa từng thấy hắn thì châu đầu ghé tai, hỏi nhau về danh tính người này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play