Sở Lâm Lang suy nghĩ một lúc, nhớ lại sắc mặt khó coi của tỷ phu vừa nãy. Nếu giờ nàng đến nhà tỷ tỷ tìm chỗ nghỉ tạm, e rằng sẽ khiến tỷ tỷ khó xử. Thôi thì trước mắt, nàng tìm một khách điếm để tá túc tạm thời vậy.
Chỉ có điều, trời đã tối muộn thế này, trong thành lại đang giới nghiêm, dường như đang truy bắt tội phạm. Dù nàng có gõ cửa khách điếm, e rằng chủ quán cũng sợ liên lụy, không dám mở cửa đón khách giữa đêm khuya.
Đúng lúc này, Tư Đồ Thịnh lên tiếng: “Ngươi bảo xa phu quay lại con phố phía trước, đến ngõ Tập Hương. Ta đêm nay có công vụ, không về nhà. Ngươi và nha hoàn cứ yên tâm đến đó nghỉ tạm.”
Nói xong, hắn thúc ngựa đi trước, nhưng trước khi rời đi còn bỏ lại một câu: “Chìa khóa vẫn ở chỗ cũ. Nếu tiện, sáng mai ngươi giúp ta chuẩn bị một bữa sáng nhé…”
Chưa kịp để Sở Lâm Lang từ chối, hắn đã dẫn người phóng ngựa đi xa.
Sở Lâm Lang bị thái độ thản nhiên của Tư Đồ Thịnh chọc cho vừa bực vừa buồn cười. Có ai mời khách nghỉ tạm kiểu như hắn không? Đã vậy còn không cho ở không, lại bắt nàng nấu cơm sáng cho hắn!
Nhưng lúc này, cả thành đang ồn ào náo loạn vì lệnh giới nghiêm. Nếu nàng cứ giữ vẻ rụt rè, tránh né tị hiềm, e rằng thật sự phải ngủ ở đầu đường xó chợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play