Sáng sớm hôm sau.
Cơ Diệp Trần khoanh tay, lười biếng dựa vào thành xe ngựa, đôi mắt khép hờ như đang chợp mắt.
Xương Ninh thu dọn hộp cơm sáng Cơ Diệp Trần vừa dùng xong, chỉnh lại y phục và vạt áo cho hắn thật cẩn thận. Thấy Cơ Diệp Trần trông có vẻ mệt mỏi buồn ngủ, Xương Ninh cũng không dám làm phiền, chỉ nhẹ nhàng buông màn xe xuống rồi đứng bên ngoài chờ lệnh.
Không biết vì lý do gì, hôm nay điện hạ lại phá lệ dậy sớm. Lúc này, ngoài cửa cung chỉ có lác đác vài người chờ.
Cơ Diệp Trần tuy ngoài mặt như đang ngủ gật, nhưng đầu óc lại bị hình ảnh của Cảnh Nam Châu chiếm cứ. Một người ôn hòa nhường nhịn đến thế, vậy mà đêm qua lại bị hắn ép đến mức thẹn quá hóa giận, buột miệng mắng người.
Cũng đâu phải chuyện gì to tát, chẳng qua là liếm không đúng chỗ thôi mà.
Nghĩ đến dái tai đỏ ửng của Cảnh Nam Châu, cùng ánh mắt bối rối không nơi đặt xuống, khóe môi Cơ Diệp Trần không nhịn được mà khẽ cong lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play