Cơ Diệp Trần khẽ cụp mắt, ngón tay trắng như ngọc khẽ kẹp lấy muỗng sứ, chậm rãi húp cháo trắng trước mặt. Nhìn trong bát không ngờ lại nhiều thêm một ít món ăn nhỏ, đáy mắt hắn tràn đầy ý cười.
Bỗng nhiên nhớ ra điều gì, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Cảnh Nam Châu, giọng mang theo chút nghi hoặc: “Dược là hạ vào rượu ngự ban của hoàng thượng, sao ngươi biết hoàng thượng sẽ ban…”
Nói đến đây, lời chợt khựng lại, ánh mắt trở nên kỳ dị: “Ngày đó dị tượng trời ban…”
“Giả đấy.” Cảnh Nam Châu vừa gắp thức ăn cho hắn, vừa thản nhiên nói.
Cơ Diệp Trần thấy bộ dáng y nhàn nhã dửng dưng, trong lòng càng cảm thấy khó tin. Dị tượng giữa trời đột nhiên xuất hiện, ánh sáng bảy màu rực rỡ kia, lại là giả?
Cảnh Nam Châu thấy ánh mắt hắn đầy vẻ tò mò, còn nghiêm túc chờ nghe giải thích, không khỏi cười nói: “Là dùng cáo thạch. Loại đá này dưới ánh mặt trời có thể phản chiếu bảy màu, tính đúng phương vị mặt trời, kết hợp với gương đồng, là có thể tạo ra hiệu ứng đó.”
Cơ Diệp Trần im lặng một lúc. Hắn biết cáo thạch, dù hiếm thấy nhưng cũng không phải thứ gì quá quý giá, thường chỉ làm vật trang trí nhỏ. Không ngờ lại có thể dùng theo cách như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play