Cảnh Nam Châu khẽ thở dài, ném viên ngọc trong tay xuống, bàn tay còn hơi đau vì dùng lực quá mạnh. Y nhẹ giọng hỏi: “Vì sao không nói sớm?”
Đôi mắt màu lam nhạt của Cơ Diệp Trần như phủ một tầng sương mờ, mơ hồ mà ướt át, đuôi mắt còn ửng hồng. Hắn đáp nhỏ: “Mất mặt.”
Trong đáy mắt Cảnh Nam Châu thoáng hiện ý cười, nhìn vẻ mặt ảo não của Cơ Diệp Trần, ngón tay y nhột nhạt muốn động, bước lên, đưa tay nhéo nhẹ má hắn: “Vậy vì sao còn dùng?”
Hàng mi dài của Cơ Diệp Trần khẽ run, nước mắt lặng lẽ lăn xuống.
“Ngươi nói không chịu nổi.”
Lời lẽ có phần giận dỗi, nhưng lại chứa đựng uất ức. Hắn giơ tay đẩy tay Cảnh Nam Châu ra, ngẩng cằm lên, cố tình để lộ dấu vết nhàn nhạt nơi cổ.
Cảnh Nam Châu nhìn vệt đỏ nhạt ấy, đưa tay nhẹ nhàng xoa lên, giọng nhu hòa: “Ta không dùng sức, ngươi rõ điều đó mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT