Cơ Diệp Trần ôm lấy Cảnh Nam Châu, rầm rì làm nũng trong ngực y, lăn qua lăn lại, thừa dịp cắn hai cái lên phần thịt mềm ở ngực y, còn tiện thể lừa thêm một nụ hôn dài thật dài, đến lúc ấy mới thoả mãn mà nằm đè lên người y.
Cảnh Nam Châu một tay ôm lấy eo hắn, sợ hắn lăn khỏi giường. Thấy hắn cuối cùng cũng chịu yên ổn lại, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Vô tình liếc thấy đống đồ bị vứt lộn xộn dưới đất, y cong ngón tay gõ nhẹ vào bên hông Cơ Diệp Trần: “Ngươi nhận đồ của hắn?”
“Cái gì mà gọi là đồ của hắn.” Cơ Diệp Trần vẫn nằm trong ngực y, bất mãn chọc chọc vào yết hầu y, “Đó là ta, ta chỉ là tiện tay thu về trước mà thôi.”
Nói rồi, hắn chống tay ngồi dậy, nhìn thẳng vào mắt Cảnh Nam Châu, nghiêm túc nhấn mạnh thêm một lần: “Là của ta!!”
Cảnh Nam Châu giơ tay gãi cằm hắn như đang xoa đầu một con sói con nghịch ngợm, rồi dịu dàng vuốt ve đầu hắn, ánh mắt tràn đầy ôn nhu, lưu luyến: “Ừm. Ngươi, tất cả đều là của ngươi.”
“Vậy mới đúng.” Cơ Diệp Trần lại nằm úp sấp trở lại, nghiêng đầu nhìn về phía ngọc bội dưới đất, thần sắc nghiêm túc hơn vài phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT