Mấy ngày nay không còn tuyết rơi, tuyết đọng cũng đã được dọn sạch sẽ, binh lính lại khôi phục tinh thần, bắt đầu huấn luyện trở lại. Trời còn chưa sáng hẳn, nhịp hiệu lệnh đã vang vọng khắp doanh trướng.
Thương thế của Cơ Diệp Trần cũng đã hồi phục được mấy ngày, nằm trên giường cảm thấy có chút cứng người, dường như chỉ cần cử động là khớp xương sẽ phát ra tiếng “rắc rắc” giòn vang.
Cảnh Nam Châu lim dim mở mắt, liền thấy hắn rón rén xách trường thương đi ra ngoài. Cũng không ngăn lại, chỉ xoay người, mơ màng ngủ tiếp.
Không khí sáng sớm mát lạnh, mang theo hương vị của mùa đông.
Cơ Diệp Trần hít sâu hai hơi, dường như mỗi tấc cơ thể đều được thấm đẫm sự trong lành ấy.
Đơn giản làm nóng người một chút, rồi bắt đầu múa quyền. Thân hình hắn như bóng nước lướt qua, chiêu quyền không nhanh không chậm, quyền phong cuốn theo tuyết dưới đất bay lên, nhẹ như kinh hồng thoảng qua.
Trong góc tối, một đôi mắt vẫn lặng lẽ dõi theo, trong ánh mắt là một mảng tối đen sâu thẳm, ngón tay vô thức vê nhẹ, cuối cùng đặt lên khóe môi đang khẽ nhếch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT