Băng tuyết phủ dày, gió lạnh thấu xương.
Một thân bạch y, Cảnh Nam Châu đứng tĩnh lặng trước doanh trướng, dáng vẻ thanh nhã ôn hòa.
Trên người y không có chút dao động nội lực nào, trong mắt cũng không ẩn chứa sát khí, thần sắc bình thản, thế nhưng không ai dám tiến lên, chẳng ai dám hô hào chém giết.
Ngón tay Cảnh Nam Châu xoay chuyển, chủy thủ mỏng nhẹ như cánh ve lướt một vòng nơi đầu ngón tay, rồi được giấu kín trong tay áo. Y nghiêng mắt, ánh nhìn thản nhiên không đổi dừng lại ở doanh trướng.
Tinh thần vẫn luôn phân ra một phần để lắng nghe động tĩnh bên trong trướng. Tiếng động rất nhỏ kia, như có như không tỏa ra áp lực, tự nhiên không thoát khỏi thính giác của y.
Y nhìn Khổng Phái, thản nhiên nói: “Khổng tướng quân nếu không muốn lui, vậy thì ở lại uống chén trà đi.”
Ánh mắt Khổng Phái thâm sâu âm u, nhìn chằm chằm vào doanh trướng không có động tĩnh gì, trong lòng lại dần dâng lên ý định lui bước. Chứng kiến thân thủ của Cảnh Nam Châu, rõ ràng võ công không chỉ chưa bị phế, ngược lại còn có tiến bộ, ít nhất thì hắn làm không nổi như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT