Giờ cơm trưa đã qua, nhân viên thì người dọn dẹp vệ sinh, người chuẩn bị cho ca tối, người thì đang tranh thủ lười biếng. Động tĩnh của Giang Mãn và Giang Diệu lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ nhà hàng.
Tất cả đều dựng thẳng tai lên hóng, kể cả hai chậu cây phát tài đang trốn trong chậu đất nghịch điện thoại.
Trước bao ánh mắt dõi theo, Giang Diệu bình thản gật đầu:
“Ừ, anh tưởng mình đã thể hiện rất rõ ràng rồi.”
“Hả?” Lần này đến lượt Giang Mãn ngơ ngác, cậu liên tục truy hỏi:
“Khi nào chứ? Anh làm gì? Sao tui chẳng cảm nhận được gì hết vậy?”
“Không cảm nhận được không phải do em, là do anh chưa làm đủ rõ ràng.” Giang Diệu nắm lấy tay cậu, kéo ngồi xuống ghế đối diện.
Giang Mãn thuận theo ngồi xuống, khoanh tay lại:
“Phải đó phải đó! Theo đuổi thì phải nói toạc ra chớ. Làm lén làm lút, làm nhiều cỡ nào mà người ta không biết thì có ích gì?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT