Niệm Xu và Thiên Hoan cùng nhau nâng Minh Dạ dậy, theo Tang Tửu về cung điện Trai tộc.
Cha của Tang Tửu – Mặc Hà chi chủ – thấy những người này, dù trong lòng không vừa ý việc Tang Tửu tự ý quyết định, nhưng nay người đã đến, đành phải tiếp đón chu đáo.
Khi vết thương gần như đã lành, Minh Dạ cuối cùng cũng tỉnh lại. Chàng đứng dậy, bắt đầu điều hòa thương thế. Dưới đòn đánh lén của Ma Thần, Minh Dạ gần như cảm thấy mình sắp chết. Chàng không ngờ bảo vật Niệm Xu đưa trước khi rời đi lại cứu chàng một mạng. Trước khi mất đi thần trí, chàng chỉ nhớ mình đã rơi xuống Mặc Hà. Lúc này, Mặc Hà chi chủ tìm thấy Minh Dạ đã tỉnh.
“Đa tạ các hạ.”
“Chiến thần chớ vội tạ ơn. Người bảo hộ ngài an toàn không phải ta, mà là tiểu nữ của ta. Trai tộc chúng ta xưa nay hiền hòa vô tranh, khi chiến tranh nổ ra, chúng ta đã đóng cửa tự thủ, chưa từng tham gia chiến sự bên ngoài. Nhưng tiểu nữ của ta vì ngài mà giết hại Ma tộc, nghĩ rằng Ma tộc sẽ không bỏ qua chúng ta.”
“Nghe nói Trai tộc nhiều đời cư ngụ tại Mặc Hà, thống trị một phương thủy vực, vậy hẳn các hạ chính là Mặc Hà chi chủ rồi.” Minh Dạ dừng lại một chút, tiếp tục nói, “Các hạ không cần lo lắng. Hiện giờ chính là thời điểm mấu chốt của chiến sự, nếu có sơ sẩy, một bước lùi sẽ dẫn đến bước lùi nữa. Bởi vậy, vô luận thế nào, ta tuyệt đối sẽ không để Mặc Hà thất thủ.”
Minh Dạ nhớ đến việc con gái của Mặc Hà chi chủ đã giúp mình tiêu diệt ma binh truy đuổi, khiến Trai tộc vốn dĩ vô tranh cũng bị cuốn vào cuộc chiến này, chàng bèn nói: “Tuy là vậy, nhưng vẫn xin các hạ cứ nói thẳng, Minh Dạ nên báo đáp thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT