Không cần nhìn cũng biết, Niệm Xu chắc chắn đã thấy thứ gì đó đáng sợ. Những người còn lại đều dùng ánh mắt trách móc nhìn Thyme đang bắt đầu hối lỗi.
MJ ôm Niệm Xu, nhẹ nhàng vỗ lưng cô. Ren ở một bên mím môi, vươn tay lấy hộp khăn giấy, cúi người lau nước mắt cho cô.
Khăn giấy mềm mại nhanh chóng thấm đẫm nước mắt, biến thành màu xám trong suốt.
“Đỡ hơn chút nào chưa?” Ren nhíu mày, lại rút một tờ giấy khác, nhẹ nhàng lau đi nước mắt cô.
Trán Niệm Xu tựa vào ngực MJ, cô lắc đầu. Không đỡ hơn chút nào, đầu óc cô sắp bị những sinh vật u ám này lấp đầy, thậm chí cô còn cảm thấy bất kỳ bóng tối nào trong phòng cũng có thể bò ra thứ gì đó. Nghĩ đến những hình ảnh “âm phủ” đó, Niệm Xu không kìm được run rẩy, nước mắt trong veo cứ tuôn dài như mưa xuân.
“Không sao đâu, bọn anh đều ở đây…” Ren chậm rãi vuốt đầu cô, trấn an nỗi sợ hãi của cô.
“Đừng sợ Niệm Niệm, đều tại Thyme, là cậu ấy không để ý.” Kavin rũ mắt, dỗ dành nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play