Nghe vậy, Kavin khẽ cau mày, vòng tay qua cổ Thyme, bình tĩnh nhưng có chút nghiến răng nghiến lợi nói: “Thyme, cậu sắp bị một con mèo vượt mặt rồi đấy, cậu nhận ra không?”
“Sao có thể?” Thyme nhíu mày, gạt tay Kavin ra.
Anh đứng dậy ngồi cạnh Niệm Xu, cúi người ghé vào tai cô nói: “Dango muốn đi ăn cơm rồi, để nó đi trước đi, anh chơi với em nhé?”
Niệm Xu nhíu mày, do dự nói: “…Nhưng mà, Dango trông không đói chút nào cả.” Vừa nói cô vừa ôm chú mèo vào lòng gần hơn.
Vấn đề hình như có hơi nghiêm trọng rồi. “Em đã lơ anh lâu lắm rồi đấy, Niệm Niệm.”
Chú mèo trên đùi Niệm Xu duỗi mình, thay đổi tư thế, rồi cuộn tròn hơn một chút. Trông nhỏ nhắn, càng đáng yêu. Niệm Xu không chớp mắt nhìn chằm chằm chú mèo, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt ai oán của Thyme.
Giây tiếp theo, cả người cô cùng chú mèo đều bị Thyme ôm vào lòng. Anh cúi người ghé vào tai cô nói: “Thế này nhé, em sờ mèo, anh ôm em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT