Không lâu sau, chiếc bình thủy tinh mà Dung Sơ Diễn tìm đã được tìm thấy. Đó là một chiếc bình nhỏ bằng ngón tay cái, được niêm phong rất kỹ. Dù đã bị người ta nuốt vào bụng và trải qua nhiều năm, những thứ bên trong vẫn còn nguyên vẹn.
Dung Sơ Diễn không vội rời đi mà thong thả dạo quanh hòn đảo nhỏ này. Năm xưa, khi Bạch Vũ Mô từ bỏ Hải Châu, ông ta đã mang đi tất cả những gì cần mang, nên nói đây là một hòn đảo hoang cũng không sai.
Tuy nhiên, khi đứng giữa nơi quen thuộc, Dung Sơ Diễn cảm thấy mình có thể nhớ lại nhiều chuyện hơn.
Anh luôn biết mình là một kẻ đê tiện. Chính anh đã giết người của Hải Châu và cũng chính anh đã hủy diệt nơi này. Nhưng anh vẫn hy vọng có thể xóa sạch những dấu vết của quá khứ. Anh không thèm khát cái danh phận mà cái tên Dung Sơ Diễn mang lại, nhưng anh tuyệt đối không thể chấp nhận sự thật rằng mình chẳng là ai cả. Càng không thể chịu đựng việc một ngày nào đó, trên thế giới này lại xuất hiện một "anh" khác.
Sau khi các nhân viên kiểm tra, xác nhận tầng hầm tạm thời không có nguy cơ sụp đổ, Dung Sơ Diễn mới từ nhà thờ lớn đi xuống.
Trước khi vào, anh quay đầu lại, ngước nhìn bầu trời. Đỉnh nhà thờ vốn được làm bằng kính màu rực rỡ, họa tiết trên đó tương ứng với ngôi sao bảy cánh trên mặt đất. Khi trời quang, ánh nắng xuyên qua kính chiếu xuống, rực rỡ như ánh sáng thiêng liêng. Điều đó khiến người ta theo bản năng nghĩ rằng nơi này là một chốn thánh thiện.
Giờ đây, sau mười mấy năm không người bảo dưỡng, mái kính đã vỡ vụn hoàn toàn, gần như không còn dấu vết ngày xưa. Ánh mặt trời chói chang không còn bị cản trở, rọi thẳng xuống đống hài cốt chồng chất. Trong hốc mắt của một bộ xương khô, đất bùn đã chất đầy, và từ đó mọc lên một bông hoa dại. Gió thổi qua, cánh hoa khẽ lay động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play