Dung Sơ Diễn nhìn những cảnh vật trước mắt, khẽ cười một tiếng. Anh chỉ tay về phía nhà thờ lớn đã bị dây leo bám kín ở đằng xa.
“Những người đó, cả đời bán mạng cho ông ngoại tôi, cuối cùng lại chết ở đó.”
Người đàn ông mặt sẹo tên Tiếu Mân không biết Dung Sơ Diễn định nói gì, chỉ có thể cúi đầu thật thấp. Dung Sơ Diễn, tuy bề ngoài yếu ớt, tay không thể xách, vai không thể vác, lại là một nhân vật tàn nhẫn và độc ác bậc nhất. Bất cứ ai hiểu chút về anh đều biết, Dung Sơ Diễn là người đáng sợ nhất trên đời.
Dung Sơ Diễn vừa đi vừa chậm rãi nói: “Những người đó... thật ra tôi thấy họ rất đáng thương, nhưng tại sao họ nhất định phải chết? Bởi vì Bạch Vũ Mô muốn vứt bỏ quả bom hẹn giờ Hải Châu này, cũng giống như tự chặt đi một cánh tay của mình.”
Nói đến đây, Dung Sơ Diễn dừng lại, rồi lại bật cười.
“Tiếu Mân, anh thấy không, những thứ không ổn định đều sẽ bị Bạch Vũ Mô diệt trừ. Nhưng ông ta lại không giết được tôi, vì vũ khí trong tay ông ta, đã sớm bị ông ta tự hủy diệt rồi.”
Tiếu Mân đi theo bên cạnh, mồ hôi lạnh trên trán cứ tuôn ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT