Có lẽ vì mẹ của Hạ Dự Chi đến nhà chơi nên không khí trong nhà lẫn thái độ của cha mẹ đều tốt hơn nhiều so với dự đoán của Lương Quyến.
“Cháu chào bác ạ.” Lương Quyến đứng ở cửa, khoác áo trên cánh tay, khẽ gật đầu chào bà Hạ.
Mẹ của Hạ Dự Chi đã làm giáo viên trung học hơn ba mươi năm, từng là giáo viên chủ nhiệm lớp bên cạnh lớp của Lương Quyến. Dù đã nghỉ hưu được hai ba năm, nhưng khí chất nghiêm nghị, không giận mà vẫn khiến người khác kính sợ vẫn còn. Vì ký ức xưa, Lương Quyến gặp lại bà không khỏi thấy hơi gò bó.
Chiếc áo trong tay cô được bà Lương nhận lấy, hai tay trống trơn, không biết làm gì, Lương Quyến đành gượng gạo ngồi xuống cạnh bà Hạ, đối diện với ánh mắt ân cần của bà.
“Cũng hơn một năm rồi bác không gặp Quyến Quyến, dạo này thế nào rồi?” Bà Hạ nở nụ cười thân mật, kéo tay Lương Quyến, “Cảm giác nhìn cháu có vẻ mệt mỏi hơn năm ngoái.”
“Dạo này có phim sắp chiếu, hơi bận một chút ạ.” Lương Quyến cúi đầu, lễ phép trả lời.
Ba người lớn ngồi quây quần, câu chuyện đương nhiên xoay quanh Lương Quyến. Nhưng vì họ cũng không hứng thú lắm với quá trình quay phim, nói qua nói lại chỉ vài câu rồi bầu không khí rơi vào im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play