Cho đến khi bước chân đã mềm nhũn, người cũng mơ màng vì buồn ngủ, ngồi yên trên xe của Lục Hạc Nam, Lương Quyến vẫn còn đang suy nghĩ — bữa cơm này kéo đến tận cuối cùng, có tính là khách và chủ đều vui vẻ không nhỉ?
Lão già khó ưa tên Lộ Kính Vũ đó, sau này có tiếp tục gây khó dễ cho Lục Hạc Nam không?
Trong cơn mơ màng, hình như có một bàn tay mát lạnh nhẹ nhàng đặt lên trán cô, dịu dàng vuốt phẳng hàng mày đang chau lại, như muốn cắt ngang mạch suy nghĩ của cô.
Bàn tay đó mềm mại đến mức giống như mang theo một loại ma lực khiến người ta không thể kháng cự. Lương Quyến rốt cuộc cũng không chống nổi cơn buồn ngủ, nghiêng đầu thiếp đi.
Lúc này trời vẫn chưa hẳn sáng hẳn, chỉ thấp thoáng thấy ánh sáng đầu ngày. Trước cổng Hoa Thanh thường ngày người qua lại như mắc cửi, giờ lại có phần vắng vẻ.
Chiếc xe đỗ trước cổng Hoa Thanh đã được một lúc, nhưng ghế sau vẫn không có động tĩnh gì.
“Không gọi cô ấy dậy à?”
Ngồi ở ghế phụ, Nhâm Thời Ninh ngoái đầu nhìn về phía sau — Lương Quyến khi lên xe còn ngồi ngay ngắn tử tế, giờ đã thản nhiên gối đầu lên đùi Lục Hạc Nam.
Lục Hạc Nam cúi đầu nhìn cô gái đang ngủ, thấy Lương Quyến vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, liền hạ giọng: “Ký túc xá Hoa Thanh sáng mấy giờ mở cửa?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play