Ngay khi lời nói đó từ miệng Lộ Kính Vũ thốt ra, rõ ràng là muốn làm Lục Hạc Nam bẽ mặt trước mặt bao người.
Rượu bắn tung toé theo gương mặt Lục Hạc Nam nhỏ từng giọt xuống cằm rồi ướt đẫm cổ áo, trông vô cùng thê thảm. Anh không nhận khăn giấy Lương Quyến đưa tới, cứ để mặc cho rượu men theo gương mặt trượt xuống.
Lương Quyến cũng chẳng biết trong lòng mình đang có cảm giác gì — chỉ thấy cái toà tháp kiêu hãnh mà cô từng nghĩ sẽ mãi mãi không đổ sụp, giờ đang tan vỡ ngay trước mắt.
“Chú Lộ, chú bớt giận đi, mọi chuyện đâu nghiêm trọng như chú nói.”
Khóe miệng Lục Hạc Nam vẫn treo nụ cười, lại tự rót đầy một ly.
“Bên ngoài cứ gọi nhà họ Lục bọn cháu là phái Kinh, tâng bốc đủ điều, nhưng bọn cháu cũng đâu đến mức không biết trời cao đất dày, vẫn phải có chút tự nhận thức chứ ạ.”
Lộ Kính Vũ hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vẫn đen như đáy nồi.
Lục Hạc Nam uống cạn ly rượu rồi tiếp lời: “Trong giới ai mà chẳng biết chú Lộ là người công minh, trọng hiền tài, thậm chí còn gạt bỏ anh rể mình để nhường chỗ cho cậu của cháu.”
Lời này vừa ra, sắc mặt Lộ Kính Vũ cuối cùng cũng thay đổi. Cơ mặt căng cứng, khi xanh khi đen, cuối cùng đành không cam lòng cụng ly với Lục Hạc Nam, nghiến răng uống cạn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT