Tiêu Khinh Vũ giãy giụa ngồi dậy, sắc mặt lạnh như băng, trong mắt lộ rõ vẻ giận dữ.
Đối diện với câu hỏi chất vấn của nam nhân, nàng căn bản chẳng buồn mở miệng phân bua, chỉ nghiến răng giận quát:
“Ngươi thả bệ hạ ra!”
“Ngươi lại vì hắn mà cầu tình?” Nam tử lên tiếng, giọng điệu nghe qua nhẹ hẫng như gió thoảng, nhưng sắc mặt âm trầm đến đáng sợ. Ánh mắt hắn nhìn chòng chọc khiến trong lòng nàng nổi gai ốc.
Tiêu Khinh Vũ không đáp lời như hắn mong đợi, chỉ thẳng thắn chất vấn: “Ngươi lấy thân phận gì mà dám giam lỏng bệ hạ?”
Võ Thừa Khuyết thấy nàng một lòng một dạ quan tâm Võ Lăng Hoắc, lòng hắn như bị ngọn lửa thiêu đốt, cảm xúc khó chịu cuộn trào, sát ý trong đáy mắt càng thêm rõ ràng: “Hắn vốn chỉ là một con rối, đã làm con rối thì nên biết phận. Dám trái lời bổn vương, tất phải bị trừng phạt!”
Một kẻ chẳng qua là con rối bị giật dây, vậy mà lại dám làm càn trước mặt hắn? Lại dám khiến hắn sinh lòng khó chịu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT