Dưỡng Di điện môn bị đá văng, cửa đại điện rung lên một tiếng "ầm", theo đó là tiếng quát lanh lảnh, giận dữ của Thường Bưu vang dội bốn bề: “Làm càn! Các ngươi dám vô lễ với bệ hạ? Các ngươi muốn tạo phản sao?!”
Võ Lăng Hoắc nghe vậy, con ngươi lập tức trở nên lãnh khốc như băng tuyết giữa trời đông. Hắn chậm rãi đứng dậy, gió lạnh theo đó quẩn quanh thân hình cao lớn, khiến không khí trong điện phút chốc trở nên căng như dây đàn.
Vai hắn khẽ động, lập tức khiến Tiêu Khinh Vũ giật mình: “...?”
Nàng nhíu mày chăm chú nhìn hắn. Người này rõ ràng vừa rồi còn đau đến mức không thể nhúc nhích, sao giờ lại có thể như không mà đứng lên?
Dù nghi hoặc, nhưng lúc này cũng chẳng phải là lúc so đo mấy chuyện ấy. Nàng nhanh chóng bước đến bên hắn, ngẩng đầu nhìn ra cửa điện.
Một giọng nói dõng dạc, mang theo khí thế binh tướng vang vọng từ bên ngoài: “Thường công công, lời ấy quá nặng!”
Cùng với tiếng bước chân vững vàng, người nọ bước vào trong đại điện, cằm khẽ nhướng, ánh mắt ngang nhiên quét về phía Võ Lăng Hoắc: “Chúng thuộc hạ phụng mệnh Vương gia, tới đây bảo vệ bệ hạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT