San Hô vội vội vàng vàng giúp tiểu thư trang điểm, vừa chỉnh lại xiêm y trên người nàng, vừa líu ríu nói không ngừng:
"Tiểu thư à, hôm qua người còn bàn bạc với Diệp công tử chuyện để chàng ấy đến cửa cầu thân, ai ngờ hôm nay chàng thật sự tới! Tiểu thư cũng thật là, khi nào cùng Diệp công tử phát sinh tâm ý tương giao, sao nô tỳ đến tận hôm qua mới hay?"
Nàng mải mê lải nhải, hoàn toàn quên bầu không khí quái dị giữa hai người vào hôm qua, chỉ một lòng vì chuyện Diệp Vọng Thư tới cửa cầu thân mà mừng rỡ, vui đến nỗi lời nói không dứt, kích động chẳng thôi.
Tiêu Khinh Vũ thu xếp xong trong viện mình, đến đại sảnh thì thấy phụ thân đang ngồi cười nói với Diệp Vọng Thư.
Vừa thấy nữ nhi tới, sắc mặt Tiêu Hà lập tức trầm xuống, đè giọng khiển trách: “Càng ngày càng chẳng biết lễ nghi gì cả! Giờ này rồi còn chưa ra tiếp khách? Muốn để Vọng Thư đợi tới bao giờ?”
Diệp Vọng Thư liền lên tiếng thay nàng giải vây: “Bá phụ ngàn vạn chớ trách tội Khinh Vũ, là vãn bối nóng lòng nên đến sớm, sao có thể trách Khinh Vũ vì thế được?”
Tiêu Hà nghe vậy cười đến không khép được miệng, dù vậy vẫn quay đầu trừng mắt lườm nữ nhi một cái, đoạn nhìn về phía chàng rể tương lai: “Vọng Thư không lấy làm phiền là tốt rồi, Vũ nhi mất mẫu từ sớm, đều do lão phu nuông chiều thành hư.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT