“Khụ, khụ khụ...”
Vừa mới uống ngụm trà, Hoàng thượng Võ Lăng Hoắc liền bị sặc đến ho sặc sụa, cao giọng quát lên một tiếng:
“Ngươi nói bậy nói bạ gì đó! Trẫm sao lại đi trộm ra ngoài mua điểm tâm chứ?!”
Thường công công ở phía sau vội vã bước tới hòa giải: “Không phải đâu công chúa, là Tiêu cô nương cố ý đưa đến để bệ hạ dùng thử.”
“A, là Vũ tỷ tỷ đưa đến à!” Vừa rồi hai người cùng nhau thả diều, Võ Lăng Diêu đã đổi cách xưng hô, thoải mái thân thiết hơn, “Tỷ biết hoàng huynh ta thích… Ưm…”
Nàng còn chưa nói dứt câu, liền bị Hoàng thượng nhét miếng điểm tâm vào miệng ngăn lại: “Ngươi thích ăn thì ăn nhiều một chút, nói ít thôi!”
Tiêu Khinh Vũ hơi nghi hoặc, chỉ tưởng huynh muội bọn họ quan hệ thân thiết, thường hay đùa giỡn như vậy, nên cũng không để tâm.
Ba người cùng ngồi quanh chiếc bàn tròn nhỏ, trò chuyện một hồi lâu. Nghe nói Hoàng thượng muốn dẫn Tiêu cô nương đi thưởng hoa, công chúa Võ Lăng Diêu bỗng chốc mất hứng.
Tây Uyển này nàng gần như ngày nào cũng tới, đã chẳng còn gì mới mẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT