“Hoàng thúc cũng ở đây sao?”
Võ Lăng Hoắc bước lên trước cất tiếng chào, khóe môi khẽ nhếch, dáng vẻ như thể chẳng để ai vào trong mắt: “Hôm nay tâm tình thế nào mà đến Tây Uyển thưởng hoa vậy?”
Người nọ chính là Võ Thừa Khuyết – vị vương gia nổi danh lạnh lẽo khắc nghiệt trong hoàng tộc, y phục gấm vóc huyền sắc ôm lấy thân hình cao lớn, hoa văn mãng xà thêu ẩn hiện nơi vạt áo và cổ tay. Đứng đó chẳng khác gì một thanh kiếm rời vỏ – sắc bén, lạnh lẽo, không hề che giấu sát khí ẩn tàng trong huyết mạch.
Trong tay y cầm một chiếc diều bươm bướm được chế tác tinh xảo. Khi nhìn thấy người đối diện bước tới, ánh mắt chỉ lướt nhẹ qua thân ảnh trong bộ xiêm y ngọc sắc, sau cùng dừng lại nơi Võ Lăng Hoắc.
Đôi mắt phảng phất ý cười khi nãy lập tức trở nên rét lạnh như sương sớm: “Bổn vương thì chẳng có hứng thú như bệ hạ đâu.”
Lời còn chưa dứt, từ bên kia hành lang có một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi chạy chầm chậm tới, giọng nói reo vang trong gió: “Hoàng thúc thật giỏi! Vậy mà lại có thể nhanh chóng bắt được con diều mắc trên cây!”
Nàng dung nhan thanh tú ngọt ngào, nụ cười điểm hai lúm đồng tiền nhàn nhạt, đôi mắt to tròn sáng ngời, mái bằng che ngang vầng trán trắng ngần. Mắt đào hoa xinh đẹp kia giống Võ Lăng Hoắc đến sáu bảy phần.
Nàng đón lấy con diều từ tay Võ Thừa Khuyết, theo ánh nhìn của y mà đưa mắt nhìn về phía Võ Lăng Hoắc và Tiêu Khinh Vũ, nghiêng đầu hỏi: “Hoàng huynh cũng ở đây à? Vị cô nương này là...?”
“Đây là Tiêu cô nương – Khinh Vũ, ái nữ của Hồng Lư Tự khanh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play