Võ Lăng Hoắc rảo bước trong mật thất âm u, mùi ẩm mốc xộc vào mũi khiến hắn hơi cau mày, đưa tay phẩy nhẹ không khí như muốn xua tan thứ hương vị nồng nặc ấy.
Mùi vị này khiến hắn bất giác nhớ lại thuở nhỏ từng bị nhốt vào phòng tối, bị người khi dễ, chịu hết tủi nhục. Không ngờ vận mệnh xoay vần, ngày hôm nay lại đến lượt hắn nhốt kẻ khác vào chốn tăm tối ấy.
Hắn bước tới, ngồi xuống cạnh Võ Thừa Khuyết, tà mị cong môi, ánh mắt lại lạnh tựa băng sương.
“Lâu lắm rồi không được nghe hoàng thúc mắng chửi, hôm nay nghe lại, thật có vài phần thân thiết.”
Võ Thừa Khuyết sắc mặt âm trầm, trong mắt không che giấu được oán hận và ghen ghét. Trong đầu hắn hiện lên cảnh tượng đêm ấy—khi người trước mắt, dưới hơi men, ôm lấy một nữ tử, miệng gọi hai chữ "Vũ tỷ tỷ" bằng giọng điệu đắm say, khiến hắn không dám nghĩ tới nữa. Mỗi lần nhớ đến, trong lòng như bị muôn đao xé xác.
Đối mặt ánh mắt lạnh lẽo như muốn đoạt mệnh kia, Võ Lăng Hoắc vẫn cười nhẹ:
“Phải rồi, trẫm là một kẻ ngu xuẩn, chưa từng sánh được mưu trí của hoàng thúc. Hôm nay tới đây, chính là để thả người, mong hoàng thúc vì trẫm mà ra tay, trấn an quốc sự.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play