Mục Đào Đào phân phó nên Thu Nguyệt đi ngay, chỉ là nàng ấy rất lo lắng. Đặc biệt vào lúc này, Thái hoàng thái phi còn tới nữa.
Tuy nàng ấy biết rằng thường ngày Thái hoàng thái phi đối xử với Mục Đào Đào vô cùng tốt. Nhưng dù gì Hoắc Nghiễn Trưng cũng là con trai của bà, dù tốt đến mấy cũng đâu thể bằng mạng con trai mình được?
Trước khi đi, nàng ấy liên tục quay đầu lại nhìn, cứ đi ba bước thì lại quay đầu đến tận lúc ra khỏi cửa. Mục Đào Đào vẫy tay với nàng ấy, nàng ấy đành phải vội vội vàng vàng rời đi.
Thái hoàng thái phi hỏi có bắt được thích khách không, hỏi Hoắc Nghiễn Trưng có bị gì nghiêm trọng không, nhưng không một tỳ nữ nào đáp lại cả. Bà khẽ nhíu mày, đi về phía Mục Đào Đào. Hôm nay là một ngày đông, tuy sắc trời đã quang đãng hơn rồi nhưng cái lạnh vẫn thấu xương. Mục Đào Đào mặc bộ y phục này, nếu đổi thành Tịnh Thù lúc còn bé, chắc chắn sẽ bị bà mắng rồi.
Nhưng đây là Mục Đào Đào, không cha không mẹ, dù bà có muốn cũng không thể hung dữ với nàng được.
Bà cởi chiếc áo khoác lông ngỗng màu xanh biếc trên người xuống, choàng lên người nàng.
Nhìn Thái hoàng thái phi cúi đầu thắt vạt áo lại cho nàng, nàng chậm rãi cụp mắt, giấu nhẹm đi những mịt mờ trong ánh mắt của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play