Vốn Hoắc Nghiễn Trưng đã có chút buồn ngủ, nhìn thấy nàng như vậy bèn nhíu mày lại, thầm nghĩ, tiểu tổ tông nàng không thể chậm rãi một chút được sao, tắm rửa mà còn có thể trượt chân trong thùng nước như vậy.
Mặc dù trong bụng hắn nghĩ vậy, nhưng cũng không quên quan tâm: “Không đập đầu vào đâu chứ?”
“Không có, nhưng tóc ướt rồi.”
Nghe vậy, Hoắc Nghiễn Trưng đi về hướng cái giường, xoay người lại nói với nàng: “Đến bên cạnh chậu than đi.”
Nàng vừa lau tóc vừa đi đến, sau khi đi đến ngồi trên chiếc giường mềm mại, hắn lấy khăn trong tay nàng: “Nằm xuống ta lau cho nàng.”
Trên mặt Mục Đào Đào lộ ra nụ cười nhàn nhạt, phá lệ nằm nhoài trên người hắn. Lông mày của Hoắc Nghiễn Trưng khẽ nhúc nhích, động tác dịu dàng lau nước vương trên mái tóc đen của nàng.
Có lẽ là tắm thả cánh hoa nên trên người hay tóc của nàng đều thoang thoảng mùi hương thơm ngát, âm thầm lững lờ ôm lấy trái tim của Hoắc Nghiễn Trưng. Ánh sáng trong điện mờ mịt, động tác tay của hắn chưa dừng lại, nhưng ánh mắt lại vô ý đảo qua người nàng. Khoảng thời gian này, dường như nàng đã lớn không ít, người cao gầy, eo nhỏ rồi, nhiều chỗ đang dần dần trở nên nổi bật hơn hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT