Hắn rũ mắt khẽ nói, thần sắc nghiêm túc, rồi lại lần nữa nhắc lại: “Vậy em có nguyện ý cùng tôi về thủ đô không?”
Nguyện ý, đương nhiên là nguyện ý. Vốn tưởng rằng mình sẽ chết đói nếu bị bỏ lại đây, lại không ngờ mọi chuyện quanh co như vậy. Minh Oái liên tục gật đầu, liên tục nói lời cảm ơn.
Cô gái nhỏ nhắn yếu đuối xinh đẹp, người đàn ông cao lớn ôn hòa lễ độ, cứ như vậy mà đối diện nhau một cách tự nhiên, khiến người khác nhìn vào có chút khó chịu.
Ánh mắt dừng trên cô gái với hốc mắt còn đỏ hoe, Tả Thiệu dùng đầu lưỡi đẩy đẩy hàm dưới, khóe miệng nhếch ra một nụ cười, nhanh chóng tiến lên hai ba bước chào hỏi: “Chào em, cô bé. Hoan nghênh gia nhập đội chúng ta, anh là Tả Thiệu.” Hắn vươn tay, nhướng mày cười nói: “Từ nay về sau chúng ta là đồng đội, mong em chỉ giáo nhiều hơn nhé, cô bé.”
Minh Oái hoàn hồn, nhận ra đây là đồng đội sẽ cùng mình đồng hành trên chặng đường sắp tới. Cô gái thần sắc nghiêm túc, rất lễ phép đưa tay ra, đồng thời chào hỏi: “Chào anh, em tên là Minh Oái, từ nay về sau mong được anh chỉ giáo nhiều hơn.”
Ánh mắt mọi người tập trung vào bàn tay đang được nắm. Bàn tay nhỏ nhắn thon dài nằm gọn trong lòng bàn tay lớn, trắng nõn đầy đặn, các khớp ngón tay ửng hồng, mang theo vẻ lấp lánh như ngọc. Khi nắm vào, cảm giác mát lạnh như chạm vào tuyết mới rơi.
… Gầy yếu vô lực, nhưng cũng đủ đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT