Không khí đọng lại vài giây. Tống Nhạc Tiêu tức giận đến run cả người, chỉ vào tấm poster ra hiệu với Chu Lĩnh Càng bằng khẩu ngữ. Dù Chu Lĩnh Càng không hiểu ngôn ngữ câm điếc, nhưng với biên độ động tác lớn cùng vẻ mặt giận đến sắp khóc của Omega, hắn cũng có thể đoán được ý tám chín phần mười.
"Xin lỗi, tôi vừa nghe thấy tiếng gì đó rơi xuống đất, tưởng cậu ngã nên nhất thời sốt ruột xông vào, thật không ngờ lại dọa cậu." Chu Lĩnh Càng nhìn vết rách nhỏ trên chữ ký của tấm poster, vội vàng giải thích.
Tống Nhạc Tiêu nhìn chiếc rương đổ dưới đất, biết Alpha không nói dối, nhưng đây lại là tấm poster có chữ ký tự tay của Tống Mân.
"Chữ ký trên này, là thật sao?" Alpha mở miệng hỏi.
Tống Nhạc Tiêu mạnh mẽ gật đầu.
Chu Lĩnh Càng hít một hơi. Phàm là tấm poster này là của người khác, cho dù là ảnh đế, ảnh hậu hay siêu sao đương thời, thậm chí là siêu sao thế giới, hắn đều có thể giúp Tống Nhạc Tiêu xin được chữ ký, nhưng cố tình lại là Tống Mân. diễn viên đã qua đời cách đây hai năm vì bệnh trầm cảm.
"Vết rách này không lớn, vẫn còn cứu được. Tôi cao hơn, hay là, để tôi giúp cậu lấy xuống nhé?" Chu Lĩnh Càng thăm dò nói với Omega.
Tống Nhạc Tiêu tuy rất đau lòng, nhưng cậu cũng minh bạch đây không phải lỗi của Alpha, ủ rũ gật đầu, bước xuống khỏi ghế. Tấm poster đã bị hắn cậu xuống hơn phân nửa, phần còn lại Chu Lĩnh Càng rất nhanh đã gỡ xong. Tống Nhạc Tiêu cẩn thận đón lấy tấm poster từ tay Alpha, thổi thổi bụi bám trên đó.
"Nếu cậu thích, cứ tùy tiện treo trong phòng ngủ ở nhà, toou không có ý kiến gì." Chu Lĩnh Càng thấy vậy liền nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT