Lời này khiến Miêu Miểu rất vừa lòng, nên cô cũng vui vẻ đáp lễ lại một câu:
“Chu tiên sinh cũng không kém, ngài cũng là một vị tông sư đáng để kính ngưỡng.”
“Tông sư thì không dám nhận, chỉ là ta dành nhiều thời gian nghiên cứu võ học hơn người khác một chút thôi.”
Mười năm bế quan không phải chuyện đùa. Thành tựu mà Chu Du có được hôm nay đều là kết quả của sự nỗ lực không ngừng. Quả thực, hắn phải cố gắng hơn rất nhiều người khác mới có thể đi đến bước này.
Đêm xuống, bão tuyết dường như đã giảm đi đôi chút. Nhưng ngay trong đêm khuya, hệ thống sưởi trong thành đột nhiên ngừng hoạt động, khiến vô số người bị lạnh đến mức tỉnh giấc giữa đêm. Họ đành phải lấy nguồn năng lượng dự phòng ra để bật lò sưởi, tạm thời chống rét. Thế nhưng chỉ sau một lát, không chỉ hệ thống sưởi ngừng, mà cả điện cũng mất hoàn toàn.
“Sao lại thế này? Hệ thống sưởi ngừng thì còn có thể hiểu được, nhưng tại sao lại mất cả điện? Chẳng lẽ đường điện bị chập mạch?”
Dân trong thành dù có thắc mắc cũng chẳng mấy ai muốn bước ra ngoài kiểm tra giữa đêm. Dù sao thì khi ngủ cũng không cần đến đèn, hơn nữa thói quen sống sau mạt thế khiến ai nấy đều luôn trữ sẵn một ít nhu yếu phẩm trong nhà. Thi thoảng mất điện cũng chẳng thể khiến dân chúng rơi vào hoảng loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT