“Để tôi thử.” – Tôn Lộ tăng tốc đuổi theo, vừa đi vừa ấn còi. Chu Du thính lực rất tốt, nghe thấy tiếng còi vang lên sau lưng nhưng không hề dừng lại. Trên xe của hắn lúc này còn có Tiểu Bạch Hổ – hiện tại đã lớn gần bằng một con Samoyed trưởng thành, chỉ cần nhìn qua cửa kính là thấy rõ.
Hắn bật đèn xi-nhan đáp lại coi như trả lời bọn họ, sau đó tiếp tục lái xe về phía trước. Qua gương chiếu hậu, hắn thấy Tiểu Bạch Hổ đang nằm ở ghế sau, bộ lông ướt sũng, dính đầy bùn đất. Con bé đang chăm chú liếm vết thương trên đùi – mấy ngày không gặp, đầu nó lại to thêm một chút.
Chu Du đoán chắc nó đã phải sống khá cực ngoài kia, bị thương cũng là điều khó tránh. Nhưng nhìn thấy con vật nhỏ ấy co ro trên ghế, vừa ướt vừa bẩn, một mình xử lý vết thương sâu do dã thú cắn, trong lòng hắn không khỏi chùng xuống.
“Có khi nào hắn hiểu lầm, tưởng chúng ta không đuổi kịp?” – Có người trong xe lo lắng nói.
Trên xe có hơn mười người, ai cũng mệt mỏi, thần kinh căng như dây đàn. Lúc xe băng qua một đoạn địa hình xấu, suýt chút nữa mất lái khiến mọi người bắt đầu mất bình tĩnh. Ai nấy đều la hét, ra lệnh cho Tôn Lộ:
“Tiểu Lộ, cậu lái nhanh lên, vòng lên phía trước chắn đầu xe hắn lại!”
“Tôn Lộ này, nếu không thì hét lên mấy tiếng xem sao, biết đâu Chu tiên sinh nghe được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play