Chu Du lật tung một hàng ghế lên, phía dưới lộ ra một chiếc túi da nhỏ màu đen. Cậu thận trọng bước đến gần, vừa định đưa tay mở ra thì một tiếng nổ lớn vang lên ầm ầm!
Những người chưa kịp rời khỏi sân vận động đều sợ đến hét lên, hiện trường lập tức rối loạn hoàn toàn, đám đông như đàn ong vỡ tổ ùa về phía các lối thoát.
“Chu Du!” Thiệu Kỳ hét lớn. Khói thuốc súng tràn ngập, chỉ thấy Chu Du từ trong làn khói bước ra, tuy có mảnh đạn xước qua người và ám khói trên mặt, nhưng may mắn không bị thương nặng. Ghế nơi quả bom phát nổ bị phá nát, để lại một hố lớn đen ngòm.
“Không thể chỉ có một quả bom. Gọi Đội phòng chống bạo lực vào!” Thiệu Kỳ vừa cầm bộ đàm ra lệnh, Chu Du đã nhảy lên lôi đài, đưa mắt nhìn khắp sân vận động rộng lớn.
Thanh Phong đạo trưởng lo lắng hỏi:
“Tất cả lối vào đều có kiểm soát an ninh, làm sao họ mang được bom vào?”
Chu Du lau qua mặt, khói đen loang lổ. Cậu bình tĩnh đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT