Một tiếng "chồng ơi" vang lên khiến cả trạm tiếp viện chết lặng. Ai cũng không ngờ tên thanh niên này lại giữa ban ngày ban mặt hô lên câu đó, lại càng không ngờ "chồng" của cậu lại nổ súng dữ dằn đến vậy.
Khó trách tên nhóc nhìn có vẻ bình thường mà cũng dám vào rừng sâu—thì ra phía sau có người chống lưng.
Đối phương chỉ có ba người, bên này lại đông đến mấy chục. Vậy mà gã áo trắng vẫn không hề tỏ ra sợ hãi. Gã dùng băng gạc đè lên vết thương ở tai, mặt méo xệch, giọng lạnh tanh:
“Cho các ngươi hai lựa chọn: một là tự chặt một tay, tự xử lấy; hai là để tên nhóc này lại cho bọn ta vui đùa một chút, đổi lại hai người còn lại được sống.”
Chu Du nấp sau lưng Thiệu Kỳ, tranh thủ thời cơ đánh tráo món đồ cho xong. Sau đó cậu ngẩng đầu, chỉ tay vào mình:
“Ý ngươi là dùng ta đổi lấy hai người bọn họ được sống?”
“Đúng.” Gã áo trắng liếm môi, rõ ràng rất vừa ý kiểu thanh niên như cậu, vừa hoạt bát vừa lanh lợi, mang theo bên người giải khuây cũng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT