Chu Du lần này trở về không hề giấu giếm hành tung, đường hoàng vào thành, chọn ngay khách sạn tốt nhất trong thành để nghỉ ngơi, còn ra dáng nhân vật lớn.
Vào đến căn cứ rồi thì không cần thấp thỏm đề phòng nữa, mọi người cũng chẳng ai sắp xếp người canh gác làm gì, ai nấy đều tranh thủ ngủ bù. Nhưng không ngờ có người vừa chợp mắt chưa bao lâu đã bị đánh thức. Mở cửa sổ ra nhìn, mới phát hiện dưới khách sạn bị người vây kín.
“Chuyện gì vậy? Ở đây có minh tinh lớn nào à? Bây giờ mà còn có fan cuồng kiểu này hả?” Huyền Giác thấy dưới lầu toàn nam nữ đủ cả, còn có không ít người cầm hoa tươi và biểu ngữ, trông y như đang đón thần tượng.
Hắn ngáp dài một cái, lẩm bẩm: “Người Giang Nam căn cứ đúng là thú vị thật, thời đại nào rồi còn bày trò đu idol.”
Sau mạt thế, mọi người vì mưu sinh mà vắt kiệt sức, phần lớn còn đang vật lộn ở ranh giới sinh tồn, nói gì đến theo đuổi tinh thần. Người đu idol đã ít hẳn đi, tin tức giải trí chỉ còn như món ăn tinh thần rải rác. Ở Dương Thành còn chưa thấy cảnh tượng đu idol nào lớn như thế này, người ta giờ thích nhất vẫn là những ai có thực lực chiến đấu cao.
Ví dụ như nguyên soái Thiệu, tuyệt đối là thần tượng của toàn dân. Từ lần anh ấy lộ diện trong đại hội đại biểu là đã đủ thấy rồi. Nếu anh có tài khoản mạng xã hội, chắc chắn là người có lượng fan cao nhất nước.
Huyền Giác mở cửa bước ra, liền phát hiện cả tầng này cũng đông nghẹt người. Lạ là rõ nhiều người mà lại không ai phát ra tiếng động nào, khiến hắn thoắt cái tưởng gặp tà giáo tụ hội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play